FluentFiction - Vietnamese

Lanterns and Laughter: Healing Bonds at Ha Long Bay

FluentFiction - Vietnamese

13m 17sSeptember 20, 2025
Checking access...

Loading audio...

Lanterns and Laughter: Healing Bonds at Ha Long Bay

1x
0:000:00

Sign in for Premium Access

Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.

View Mode:
  • Dưới ánh mặt trời mùa thu ấm áp, Luyến bước xuống khỏi tấm bè nhỏ, cảm nhận mặt đất cát mềm mại dưới chân.

    Under the warm autumn sun, Luyến stepped down from the small raft, feeling the soft sand beneath her feet.

  • Ha Long Bay, với những núi đá vôi hùng vĩ nhô lên từ mặt nước xanh biếc, là nơi gia đình cô gặp nhau.

    Ha Long Bay, with its majestic limestone mountains rising from the clear blue waters, was the meeting place for her family.

  • Cô cảm thấy hồi hộp và rất mong chờ kỳ nghỉ cùng gia đình.

    She felt excited and eagerly anticipated the holiday with her family.

  • Đây là dịp Luyến tìm lại cảm giác gắn bó với tổ ấm và quê hương đã lâu ngày xa cách.

    This was an opportunity for Luyến to reconnect with her home and roots after being away for so long.

  • Cô vừa chuyển lên thành phố Hồ Chí Minh làm việc và cảm giác mất kết nối với gia đình ngày càng lớn.

    She had recently moved to Ho Chi Minh City for work, and the sense of disconnect with her family was growing.

  • Bên cạnh Luyến là các anh chị em họ, Thành và Diệp.

    Next to Luyến were her cousins, Thành and Diệp.

  • Tuy nhiên, không khí có chút gượng gạo.

    However, the atmosphere was somewhat awkward.

  • Thành và Diệp đã có xích mích nhỏ từ lần gặp trước, và điều đó khiến Luyến không khỏi lo lắng.

    Thành and Diệp had a minor conflict during their last meeting, which made Luyến worried.

  • Luyến biết đây là cơ hội tuyệt vời để sửa chữa những điều sai trái và nối kết gia đình dưới dịp lễ Trung Thu.

    She knew this was a wonderful chance to fix the wrongs and reconnect the family during the Mid-Autumn Festival.

  • “Chị Luyến, em muốn làm lồng đèn như ngày xưa mình từng làm,” Diệp thì thầm, ánh mắt sáng lấp lánh.

    "Sister Luyến, I want to make lanterns like we used to," Diệp whispered, eyes shining brightly.

  • Ý tưởng lóe lên, Luyến quyết định tổ chức một buổi làm lồng đèn cho các em nhỏ trong gia đình.

    An idea sparked, and Luyến decided to organize a lantern-making session for the younger kids in the family.

  • Cô hi vọng rằng việc này sẽ giúp hòa giải không khí và tạo niềm vui cho tất cả mọi người.

    She hoped this would ease the tension and bring joy to everyone.

  • Rồi buổi làm lồng đèn hôm ấy diễn ra dưới những cơn gió nhẹ thoảng, tiếng cười nói hồn nhiên của đám trẻ làm tim Luyến ấm áp.

    That lantern-making session took place under gentle breezes, with the innocent laughter of the children warming Luyến's heart.

  • Nhưng đột nhiên, một cuộc cãi vã xảy ra giữa Thành và Diệp.

    But suddenly, an argument erupted between Thành and Diệp.

  • Luyến thấy lòng quặn đau.

    Luyến felt a pang in her heart.

  • Cô biết phải làm gì đó.

    She knew she had to do something.

  • Luyến nhẹ nhàng nói, “Đôi khi chị cũng cảm thấy không thuộc về đâu cả.

    Luyến gently said, "Sometimes I also feel like I don't belong anywhere.

  • Nhưng nhớ lại, chính gia đình là nơi ta có thể tìm lại cảm giác về mình.

    But remember, it's the family where we can rediscover our sense of self."

  • ” Những lời chân tình của Luyến khiến mọi người ngưng lại, không khí dần bình yên.

    Luyến's heartfelt words made everyone pause, and the atmosphere gradually became peaceful.

  • Thành và Diệp nhìn nhau, hơi ngượng ngùng nhưng rồi mỉm cười hòa thuận.

    Thành and Diệp looked at each other, a bit embarrassed, but then smiled in harmony.

  • Đêm đó, dưới bầu trời in đầy ánh lồng đèn, gia đình họ cùng nhau ngồi trên bãi cát.

    That night, under a sky filled with lantern lights, their family sat together on the sandy beach.

  • Ánh sáng từ những chiếc đèn lồng nhỏ lung linh phản chiếu xuống mặt nước, đẹp như tranh vẽ.

    The light from the small lanterns shimmered on the water, beautiful like a painting.

  • Mọi người cùng thả những chiếc đèn lên trời và ước nguyện cho một tương lai ấm áp, hòa thuận.

    Everyone released the lanterns into the sky, wishing for a warm and harmonious future.

  • Luyến nhìn lên bầu trời sao, lòng nhẹ nhõm và tràn đầy hạnh phúc.

    Luyến gazed up at the starry sky, feeling relieved and full of happiness.

  • Cô nhận ra mình vẫn gắn kết sâu sắc với gia đình và văn hoá, dù ở bất cứ nơi đâu.

    She realized she was still deeply connected to her family and culture, no matter where she was.

  • Cô cảm thấy một cảm giác bình yên, tựa như đang tìm về chốn thân thuộc nhất của mình.

    She felt a sense of peace, as if she were returning to the most familiar place in her heart.