FluentFiction - Vietnamese

Lighting the Lanterns of Friendship: Minh's Mid-Autumn Journey

FluentFiction - Vietnamese

14m 23sOctober 7, 2025
Checking access...

Loading audio...

Lighting the Lanterns of Friendship: Minh's Mid-Autumn Journey

1x
0:000:00

Sign in for Premium Access

Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.

View Mode:
  • Phố cổ Hội An rực rỡ ánh đèn lồng, nổi bật dưới bầu trời mùa thu.

    The old quarter of Hội An is aglow with the light of lanterns, standing out against the autumn sky.

  • Khắp nơi, mọi người nô nức đón Tết Trung Thu.

    Everywhere, people are joyously celebrating the Mid-Autumn Festival.

  • Không khí thắm đượm mùi bánh trung thu thơm lừng, tiếng trống rộn ràng và trẻ em cười nói vui vẻ.

    The air is filled with the fragrant scent of mooncakes, lively drumbeats, and the sound of children laughing and chatting happily.

  • Minh đứng lặng nhìn dòng người qua lại.

    Minh stands silently, watching the stream of people passing by.

  • Cậu muốn tận hưởng bầu không khí này, quên đi những cơn đau khó hiểu trong cơ thể.

    He wants to enjoy this atmosphere, to forget the perplexing pain in his body.

  • Nhưng chỉ một chút thôi, Minh cảm thấy khó chịu, mồ hôi nhễ nhại sau lưng áo.

    But after just a little while, Minh feels discomforted, his back drenched in sweat.

  • Minh không muốn bạn bè lo lắng, đặc biệt là Lan và Tuấn, những người luôn bên cạnh cậu.

    He doesn't want his friends to worry, especially Lan and Tuấn, who are always by his side.

  • Lan nhạy cảm, tinh ý nhưng chưa hề biết gì về tình trạng của Minh.

    Lan, sensitive and perceptive, has yet to know about Minh's condition.

  • Cô vui vẻ kéo tay cậu, mỉm cười, “Minh, nhìn kìa, đèn lồng kìa, đẹp quá!”

    She cheerfully pulls his hand, smiling, “Minh, look, the lanterns, they're beautiful!”

  • Tuấn, như mọi khi, rạng rỡ với nụ cười, “Đi thôi! Chúng ta cần xuống thuyền thả đèn!”

    Tuấn, as always, is beaming with a smile, “Let's go! We need to take the boat to release the lanterns!”

  • Minh gật đầu, ép mình cười theo.

    Minh nods, forcing himself to smile along.

  • Cậu không thể để bất kỳ ai biết rằng cơ thể mình đang chiến đấu không ngơi nghỉ.

    He cannot let anyone know that his body is battling endlessly.

  • Giữa những tiếng trống, nhiều lần Minh muốn nói với Lan và Tuấn, nhưng sợ thay đổi mọi kế hoạch.

    Amid the drumbeats, Minh wanted several times to tell Lan and Tuấn, but he feared it would disrupt all plans.

  • Khi lên thuyền nhỏ để thả đèn trên sông Hoài, một cơn đau bất ngờ kéo đến.

    When they boarded the small boat to release lanterns on the Hoài River, a sudden pain struck.

  • Minh cúi người, cố nén cơn đau nhưng không nổi.

    Minh bent over, trying to stifle the pain but couldn't.

  • Lúc này, không thể giấu bạn bè được nữa.

    At this point, he could no longer hide from his friends.

  • Lan và Tuấn ngay lập tức nhận thấy sự khác thường.

    Lan and Tuấn immediately noticed something was wrong.

  • Lan lo lắng hỏi, “Minh, cậu làm sao thế?”

    Lan worriedly asked, “Minh, what's wrong with you?”

  • Tuấn băn khoăn, cố giúp Minh ngồi yên.

    Tuấn was concerned, trying to help Minh sit still.

  • Minh biết không thể im lặng thêm nữa, cậu thở khó nhọc, “Xin lỗi... Mình không khoẻ từ lâu rồi...”

    Minh knew he couldn't stay silent any longer; he breathed with difficulty, “I'm sorry... I haven't been well for a long time...”

  • Đôi mắt Lan mở to, còn Tuấn cũng bất ngờ.

    Lan's eyes widened, and Tuấn was just as surprised.

  • Nhưng cả hai không chần chừ, họ lập tức hỗ trợ Minh.

    But neither hesitated, they immediately supported Minh.

  • “Đừng lo Minh, đêm nay chúng ta chỉ cần bên nhau, không cần phải làm gì đặc biệt.” Lan nhẹ nhàng nói.

    “Don't worry Minh, tonight we just need to be together, we don't need to do anything special.” Lan gently said.

  • Minh cảm thấy nhẹ nhõm, sự lo lắng dần tan biến.

    Minh felt relieved, the anxiety gradually dissipating.

  • Tuấn an ủi, “Chúng ta sẽ tận hưởng đêm nay theo cách khác, cùng thư giãn và trò chuyện.”

    Tuấn comforted, “We will enjoy tonight in a different way, relaxing and chatting together.”

  • Cả ba cùng ngồi trên bờ sông, thả những chiếc đèn lồng mang theo ước nguyện.

    The three of them sat by the river, releasing the lanterns carrying their wishes.

  • Minh cảm nhận sự ấm áp tình bạn lan tỏa.

    Minh felt the warmth of friendship spreading.

  • Cậu nhận ra, dù có thế nào, có những người sẵn sàng chia sẻ và giúp mình vượt qua khó khăn.

    He realized that no matter what, there are people willing to share and help him through difficulties.

  • Đêm Hội An tĩnh lặng, đèn lồng lung linh, và Minh biết rằng mình đã tìm thấy một sức mạnh mới: tình bạn thật sự.

    The Hội An night was calm, lanterns shimmering, and Minh knew he had found new strength: true friendship.

  • Trong khoảnh khắc này, với Lan và Tuấn bên cạnh, Minh hiểu rằng đôi khi việc dựa vào người khác chính là điều mạnh mẽ nhất mình có thể làm.

    In this moment, with Lan and Tuấn by his side, Minh understood that sometimes relying on others is the strongest thing he can do.