
Embracing Wellness: A Journey Through Vịnh Hạ Long's Splendor
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Embracing Wellness: A Journey Through Vịnh Hạ Long's Splendor
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Mặt trời vừa mọc trên vịnh Hạ Long, nơi những hòn đảo đá vôi vươn lên giữa biển xanh.
The sun had just risen over vịnh Hạ Long, where limestone islands rise from the blue sea.
Mùa thu bao trùm cảnh sắc, với làn gió mát mẻ lướt qua rừng cây xơ xác.
Autumn enveloped the landscape, with a cool breeze sweeping through the sparse trees.
Linh đứng trên boong tàu, ngắm nhìn cảnh đẹp mà bao người ao ước được thấy.
Linh stood on the ship's deck, looking at the beauty that so many yearned to see.
Bên cạnh cô là Minh và Quang, hai người bạn đồng hành đầy nhiệt huyết.
Beside her were Minh and Quang, two enthusiastic travel companions.
Linh háo hức muốn khám phá vịnh, nhưng trong lòng vẫn canh cánh lo lắng.
Linh was eager to explore the bay, but there was a lingering anxiety in her heart.
Dạo gần đây, cơn ho của cô càng ngày càng nặng hơn.
Her cough had been worsening recently.
Mỗi lần ho, cô đều nhăn mặt, nhưng lại vỗ nhẹ ngực tự nhủ "Chỉ là cơn cảm cúm thường thôi.
Each time she coughed, she cringed but gently patted her chest, reassuring herself, "It's just a common cold."
" Minh và Quang biết Linh không ổn, nhưng Linh luôn nở nụ cười, khiến họ yên lòng.
Minh and Quang knew that Linh wasn't well, but she always smiled, putting them at ease.
"Chúng ta hãy đi kayak nào!
"Let's go kayaking!"
" Minh reo lên, hào hứng chỉ vào những chiếc thuyền rực rỡ trên biển.
Minh exclaimed, excitedly pointing at the colorful boats on the sea.
Linh gật đầu, cố kiềm cơn ho đang dâng lên trong cổ họng.
Linh nodded, trying to suppress the cough rising in her throat.
Linh cầm mái chèo, nhưng ngay lập tức, cô bắt đầu ho mạnh.
Linh took the paddle, but immediately began to cough severely.
Mỗi nhịp mái chèo kèm theo từng cơn rát họng.
Each stroke of the paddle was accompanied by a burning throat.
Minh và Quang mỉm cười động viên, nhưng họ đều nhận ra Linh cần nghỉ ngơi.
Minh and Quang smiled encouragingly, but they realized that Linh needed to rest.
Những ngày sau, nhóm bạn hướng đến con đường mòn dẫn lên đỉnh núi.
In the following days, the group headed towards a trail leading up the mountain peak.
Khung cảnh từ trên cao thật kỳ vĩ, nhưng càng đi Linh càng cảm thấy khó thở.
The view from above was magnificent, but the further they went, the more Linh felt shortness of breath.
Mỗi bước chân trở nên nặng nề.
Each step became heavier.
Giữa quãng đường, cô dừng lại, đặt tay lên ngực.
Midway, she stopped and placed her hand on her chest.
Minh vội vã quay lại bên cạnh cô, trong mắt lộ rõ sự lo lắng.
Minh hurried back to her side, his eyes clearly worried.
Quang cũng dừng lại, cúi xuống bên Linh.
Quang also stopped, bending down next to Linh.
"Chúng ta nên đến trạm y tế," Quang đề nghị.
"We should go to the health station," Quang suggested.
"Không nên chủ quan nữa.
"We shouldn't be complacent anymore."
"Linh nhìn cảnh xung quanh, lòng cảm thấy thất vọng.
Linh looked around at the scenery, feeling disappointed.
Nhưng cô biết mình không thể tiếp tục như vậy.
But she knew she couldn't continue like this.
"Được rồi, mình đi đến bác sĩ," cô nói nhỏ, nhưng rõ ràng, cuối cùng chấp nhận rằng sức khỏe cần được ưu tiên.
"Alright, I'll go see a doctor," she said softly, yet clearly, finally accepting that health is a priority.
Tại phòng khám địa phương, bác sĩ tận tình khám cho Linh và kê cho cô một ít thuốc.
At the local clinic, the doctor examined Linh caringly and prescribed her some medicine.
"Chỉ là nhiễm trùng nhẹ, nhưng cần nghỉ ngơi một ít," bác sĩ nói.
"It's just a mild infection, but you need to rest a bit," the doctor said.
Linh thở phào nhẹ nhõm, nhận ra quyết định này là đúng đắn.
Linh breathed a sigh of relief, realizing this was the right decision.
Trong những ngày sau đó, Minh và Quang lên kế hoạch những chuyến đi nhẹ nhàng hơn, chăm sóc Linh như người em gái nhỏ.
In the days that followed, Minh and Quang planned gentler trips, taking care of Linh like a little sister.
Linh học được bài học quý giá: sức khỏe là quan trọng nhất, và bạn bè là báu vật vô giá.
Linh learned a valuable lesson: health is the most important, and friends are priceless treasures.
Khi rời vịnh Hạ Long, Linh ngoái lại nhìn lần cuối, lòng tràn ngập sự biết ơn và hài lòng.
As they left vịnh Hạ Long, Linh looked back one last time, her heart full of gratitude and contentment.
Đã đến lúc cô trở về, và hồi phục sức khỏe để chuẩn bị cho những chuyến phiêu lưu tiếp theo.
It was time for her to return and recover her health to prepare for the next adventures.